Dù thiếu đi đôi tay, nhưng cậu bé Tiến Anh vẫn vượt lên tất cả. Nghị lực phi thường đã giúp em có thể làm tất cả mọi việc bằng đôi chân.
Học làm tất cả bằng đôi chân
Cậu bé Tiến Anh ở làng Muối (xã Lan Mẫu, Lục Nam, Bắc Giang); không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra, em đã bị khuyết đôi tay. Chị Tuyên – mẹ của bé Tiến Anh ngậm ngùi kể lại: “Từ khi đi siêu âm thai kỳ, bác sĩ đã bảo con bị khuyết tật”. Đến lúc sinh cháu ra, nhìn thấy con không có đôi tay; lòng người mẹ đơn thân thắt lại. Chị Tuyên cảm giác đau khổ vì cuộc đời đã không cho chị một mái ấm gia đình trọn vẹn; lại tiếp tục khiến đứa con tội nghiệp của chị phải chịu thiệt thòi.
Chị Tuyên vì bận con nhỏ nên chẳng thể đi làm ăn xa; chỉ quanh quẩn ở nhà thuê thêm ruộng về làm. Những ngày tháng khi con còn nhỏ; chị Tuyên vô cùng vất vả. Thế nhưng; cuối cùng ông trời cũng mủi lòng thương mẹ con chị. Tiến Anh ngày càng lớn; và điều bất ngờ là em cố gắng học làm mọi việc bằng đôi chân của mình. Dần dần; những hoạt động sinh hoạt cá nhân; từ ăn uống, tắm giặt, mặc quần áo đều do em tự làm.
Việc Tiến Anh có thể dùng đôi chân của mình để làm việc; không chỉ giúp cậu bé vượt qua nghịch cảnh. Mà đó còn là nguồn động lực khổng lồ để chị Tuyên cố gắng lo lắng cho gia đình. Cứ mỗi ngày; nhìn hình ảnh con đang tự nấu ăn; hay dọn nhà là mọi mệt nhọc như tan biến hết.
Nghị lực lại giúp cậu chiến thắng
Thời gian trôi qua, Tiến Anh cũng đến tuổi vào lớp một. Tiến Anh cũng đã bắt đầu tập viết theo anh trai Tuấn Anh của mình. Ban đầu việc cầm bút bằng chân là vô cùng khó khăn. vừa không có điểm tựa, vừa khó điều khiển; vừa quá xa mắt để có thể nhìn thấy nét bút vừa viết. Bút liên tục gãy, vở cũng nhàu và chân thì đau, phồng rộp lên vì tì đè nhiều nhưng Tiến Anh không nản chí. Bên cạnh Tiến Anh luôn có người bạn song hành là Tuấn Anh. Tuấn Anh luôn sẵn sàng giúp đỡ em trong mọi việc, tuy vậy thì Tiến Anh lại thích cố gắng tự lập mọi thứ.
Một lần nữa, nghị lực lại giúp cậu chiến thắng. Sau hai tháng khó nhọc, cậu đã có thể viết được những nét bút đầu tiên. Giờ đây, khi đã cuối cấp tiểu học, những trang vở của Tiến Anh sau khi viết vẫn sẽ trắng phau, phẳng lỳ, những nét chữ đều, đẹp, thẳng hàng không thua gì bạn bè trong lớp. Tiến Anh luôn được đánh giá là cậu học sinh sáng dạ, năm nào cũng nhận được giấy khen và phần thưởng, cậu được mọi người trong vùng đặt cho biệt danh trìu mến là Nguyễn Ngọc Ký.
Niềm đam mê hội họa
Một người không có đôi tay nhưng ước mơ trở thành họa sĩ, mới nghe qua thì có lẽ nhiều người nghi ngờ, nhưng khi nhìn Tiến Anh vẽ thì ai cũng phải tin đôi chân có thể làm được nhiều điều kỳ diệu. Cậu bắt đầu tập vẽ những đồ vật trong nhà, những bông hoa trong vườn. Rồi cậu vẽ cả những hình ảnh mới chỉ có trong những ước mơ của cậu. Những bức tranh chưa đẹp như cậu mong muốn, nhưng luôn là những gam màu tươi sáng.
Năm 2018, Tiến Anh đã tham gia cuộc thi “Em vẽ ước mơ của em”, tác phẩm của cậu bé đã vinh dự vượt qua nhiều tác phẩm khác để nhận được giải khuyến khích. Giải thưởng dù không lớn nhưng đó là một động lực rất lớn đối với cậu bé, lần đầu tiên cậu không còn nghi ngờ đối với những lời khen của những người xung quanh, nhưng cũng không vì thế mà cậu ngừng cố gắng để bức tranh cuộc đời ngày càng đẹp hơn.
Nguồn: baophapluat.vn
Thư Thư